Tôi muốn dọn về nhà mình ở cho đỡ nhọc lòng còn anh lại muốn cận kề bên má anh. Cứ dây dưa ở cùng gia đình anh tôi sợ tình cảm cũng sứt mẻ.
Chúng tôi kết hôn đến nay mới hơn một năm nhưng đã có nhiều mâu thuẫn, không phải giữa chồng với vợ mà là giữa vợ chồng tôi và gia đình anh. Má chồng đã lớn tuổi, lại mắc bệnh xương khớp của người già nên thỉnh thoảng đau nhức và đi lại khó khăn. Tuổi trẻ bà trải qua nhiều truân chuyên, có ba đời chồng, có với người chồng đầu một chị gái, khi chia tay chị được cha chăm sóc. Đến với người thứ hai, bà có hai người con trai, chồng tôi là con út. Bởi người chồng này đánh đập, chi li, bà phải bỏ đi, anh lớn đã có thể bươn chải, tự sống, chồng tôi lúc đó chỉ mới 5 tuổi, phải sống nhờ ở nhà cậu, dì ở quê mỗi nhà vài tháng. Sau này bà gặp người đàn ông thứ ba, ông là ánh sáng của gia đình. Ông đón chồng tôi về cùng sống nhưng lúc đó anh đã lớn, sắp học xong, chuẩn bị đi làm. Được vài năm yên ổn thì ông mất. Hiện nay bà có mối tình già với một bác thường tập thể dục ngang nhà nên cũng nguôi ngoai phần nào. Má chồng tôi cho thuê 7 phòng trọ làm thu nhập. Khi tình yêu đã chín muồi chúng tôi có ý định tiến tới, anh đưa tôi về thăm nhà, kỷ niệm về gia đình toàn là ấn tượng xấu về anh trai và chị dâu.
Anh trai anh đã kết hôn và có hai cháu, một cháu học lớp 6 và một cháu gần 3 tuổi lúc này đang ở riêng. Cả anh chị đều làm môi giới bất động sản. Khi tôi vừa đến chơi, anh xộc thẳng vào nhà hỏi má chồng đưa giấy tờ nhà anh cầm đi làm ăn, không được sự đồng thuận thì gào ầm ĩ chửi rủa: “Chết bà có đem theo được không mà tính toán với con cái”. Má chồng và chồng tôi khuyên, cuối cùng anh ấy hằn học bỏ đi. Chị dâu lười phát sợ, chưa bao giờ nấu được bữa cơm, cả nhà toàn ăn tiệm. Đến nhà ăn cơm thì mặc má chồng nấu nướng, ăn xong bà đau chân đi lại khó khăn cũng phải lui cui dọn dẹp, rửa chén. Chồng tôi về đến thấy vậy gọi cháu quét nhà, cháu phán: “Không biết quét” rồi bỏ chạy. Cháu nhỏ cấu anh trai, bà kêu: “Đau anh nè cháu” thì giãy ra đất ăn vạ, đập đầu, kêu khóc, ói mửa, anh chị lao tới: “Bà tránh ra. Đã nói đừng động tới nó rồi mà, thấy chưa”.
Chúng tôi tự dành dụm lo cho đám cưới nên mời khách phải cân nhắc, gói ghém để lễ nghĩa đầy đủ, trang trọng và kinh tế. Mừng cưới chúng tôi anh chị cho 2 chiếc nhẫn móp méo, mỏng tang, vàng thiếu tuổi nên nổi mốc đen, mốc xanh. Lại dẫn 2 bàn người nhà và con nít bên chị dâu đến “ăn mừng” phải kê thêm 2 bàn tiệc phát sinh. Về đến nhà, chưa kịp kiểm tra phong bì mừng, má chồng đã đòi ngay 10 triệu tiền bà đặt lúc sáng và 70 triệu bà sửa nhà. Bà nói mát, dư tiền thì đưa bà đập nhà sửa lại chia nhà ra.
Chồng tôi rất thương và hiếu kính với mẹ. Khi mới về làm dâu, tôi thực lòng mong sẽ được cùng anh chăm sóc bà nên thường mua thức ăn, thuốc bổ, mỹ phẩm biếu bà nhưng bà chỉ lo cho gia đình nhà anh trai chồng. Chúng tôi bận, nhờ bà cắm giúp nồi cơm điện, bà kêu bận chơi. Chồng tôi đi mổ, nằm viện 2 ngày về, đau không đi nổi, bà không nói được lời âu yếm, hỏi thăm có đau không, muốn ăn gì không. Câu đầu tiên bà hỏi: “Tiền má đưa gửi tiết kiệm, sổ đâu? À, đi viện về hả, má quên hỏi có tiền không thì má lấy tiền thuê nhà cho mượn”. Chồng tôi đến nghẹn lời.
Chồng tôi tốt bụng, hiền lành, lại vui vẻ nên bạn bè, đồng nghiệp đều yêu quý. Trong khi vợ chồng tôi sống trong nhà, cảm giác lạnh lùng như đi ở trọ chứ không phải sống cùng mẹ. Mỗi tháng anh gửi tiền biếu má chồng và gửi một ít cho ba chồng ở quê. Mấy năm nay ông ốm, dù gì cũng ruột thịt, anh không bỏ được. Anh kể thuở nhỏ ba lấy vợ mới, anh thường xuyên bị hắt hủi, đánh đập, sống cùng cha ruột không được phải đến ở nhờ nhà dì, cậu. Ai cũng khó khăn, chăm lo cho gia đình không đủ nên anh sống cùng chỉ toàn ăn cơm cháy mà lại thường xuyên thiếu ăn. Thật may mắn trong hoàn cảnh đó anh vẫn trở thành người tốt.
Tôi chán nản với cách sống, tính toán của gia đình anh. Tôi muốn dọn về nhà mình ở cho đỡ nhọc lòng còn anh lại muốn cận kề, chăm sóc má anh. Chúng tôi chưa có ý định sinh con vì bây giờ kinh tế khó khăn, chưa có ràng buộc nhưng vợ chồng tôi hợp tính hợp ý, lại yêu thương chăm sóc nhau, cứ dây dưa ở cùng gia đình anh rồi tình cảm cũng sứt mẻ, tôi không muốn. Xin mọi người cho chúng tôi lời khuyên.